Tuổi Thơ Tôi Là Những Tháng Ngày Đẹp
Được sinh ra ở vùng quê nên quậy phá lắm. Cảm thấy may mắn vì thời ăn độn củ mì hay đói khát đã qua.
Lúc nhỏ ăn cơm tối xong là con nít cả xóm kéo lại 1 nhà nấu ăn vặt và chơi. Điện chưa có mà vẫn vui, sau này có điện nhưng 1 nhà có rồi kéo dây đi dài dài. Nhà này kéo sang nhà kia, mà có điện là mừng lắm rồi. Nghĩ lại vẫn vui hơn hơn bây giờ. Tết cũng vậy kéo đi từng nhà từng nhà. Khoanh tay lại chúc Tết được lì xì 2000đ.
Lúc nhỏ con nít cả xóm đi vào lô lấy mủ bán kiếm tiền phụ gia đình. Hoặc có tiền dành đi học. Lấy mủ tất nhiên là bị bảo vệ dí rồi, dí thì chạy, bị bắt thì đưa lên trạm ngồi tối họ cho về.
Tuổi thơ là đi chăn trâu
Chăn Trâu thì mê đi tắm suối, trâu ăn lúa người ta. Thế là bị la haha. Sáng đi chăn trâu là mang theo hủ đi bắt cá lia thia về nuôi, cho nó đá. Tại cá đẹp quá mà. Có ông Chín kế nhà đi chăn thì ông mang theo cái radio nghe làng sóng xanh. Chị Sáu lùn cũng có 1 cái, chị viết chữ đẹp mê nên mang theo cuối tập để chị viết nhạc vào nè.
Có lần nuôi được 1 chú gà con mồ côi, đi đâu cũng mang theo. Đi chăn trâu đem theo gạo cho ăn, bắt cào cào cho ăn. Mãi nó lớn cả 1 ký, lúc đó mình đi học. Nhà đang xây, anh Ba bỏ gà vô tấm mủ sao đó, nó bị chết, mẹ làm thịt ăn. Mình về khóc cả 1 buổi tối luôn. Đi chăn trâu mà cũng sợ trâu nha, luôn cầm cây to. Bị trâu dí cũng là đương nhiên.
Đi học bằng xe đạp, đạp 6, 7 km mới tới trường, mà không thấy mệt. Có hôm nghỉ trưa vô nhà bạn chơi còn xa hơn mà vẫn vui.
Đó là những ký ức đẹp của tôi thời bé
Tuổi Thơ Tôi Là Những Tháng Ngày Đẹp!